SỢ....
(Qua tháng cô hồn, đỡ sợ, hì hì, đưa lại bài thơ làm năm hai ngàn lẻ...kia)
(Qua tháng cô hồn, đỡ sợ, hì hì, đưa lại bài thơ làm năm hai ngàn lẻ...kia)
Có những buổi tối lên giường thấy sợ
Xoay bên nào cũng mênh mông
Có những cuộc tiếp xúc nhận nhiều lời khen thấy sợ
Mình lớn vì lời chê bai...
Có những bữa cơm dọn ra thấy sợ
Vắng góc này, vắng góc kia...
Có những khi ngồi trước bàn phím thấy sợ
Chỉ vì một chút danh, một chút lộc, nhỡ tay cào cấu chữ hèn
Có những lời hẹn hò thấy sợ
Đi một bước, dừng hai bước, chơi vơi sâu hút con đường
Có những con người gặp là thấy sợ
Có thể kéo mình lên trên mây và buông...
Có những cơn mưa thấy sợ
Mưa như xói sâu vào nỗi cô đơn
Có những lần nhìn thấy bóng mình hắt lên tường thấy sợ
Như nhìn thấy phía thiên đường
Có những cái nắm tay xong thấy sợ
Tựa như biền biệt chia xa
Chỉ một điều muôn đời mình không thấy sợ
Nâng niu những chữ tên mình....
Xoay bên nào cũng mênh mông
Có những cuộc tiếp xúc nhận nhiều lời khen thấy sợ
Mình lớn vì lời chê bai...
Có những bữa cơm dọn ra thấy sợ
Vắng góc này, vắng góc kia...
Có những khi ngồi trước bàn phím thấy sợ
Chỉ vì một chút danh, một chút lộc, nhỡ tay cào cấu chữ hèn
Có những lời hẹn hò thấy sợ
Đi một bước, dừng hai bước, chơi vơi sâu hút con đường
Có những con người gặp là thấy sợ
Có thể kéo mình lên trên mây và buông...
Có những cơn mưa thấy sợ
Mưa như xói sâu vào nỗi cô đơn
Có những lần nhìn thấy bóng mình hắt lên tường thấy sợ
Như nhìn thấy phía thiên đường
Có những cái nắm tay xong thấy sợ
Tựa như biền biệt chia xa
Chỉ một điều muôn đời mình không thấy sợ
Nâng niu những chữ tên mình....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét