28 thg 2, 2016

15 CÂU NÓI SẼ KHIẾN BẠN PHẢI NHÌN LẠI CHÍNH MÌNH MÀ CỐ GẮNG HƠN…

1. Rồi đến một lúc nào đó, chúng ta sẽ nhận ra rằng mình đã sống vì đám đông quá nhiều. Đi Paris thì phải đến Eiffel, trời mưa thì phải uống cafe ấm, tuổi 20 là phải bay nhảy, tuổi 25 là phải thành công … Chỉ duy nhất hành động đứng lại và tự hỏi bản thân cần gì thì tuyệt nhiên không ai làm, hoặc không thể làm, hoặc quá mệt mỏi để làm.
2. Tốc độ thành công của bạn nhất định phải vượt qua tốc độ già đi của bố mẹ.
3. Nhiều người đã chết lúc 25 tuổi, nhưng đến 75 tuổi mới được đem chôn.
4. Không cần cảm ơn những kẻ đã làm tổn thương bạn, vì họ không hề giúp bạn trưởng thành. Chính sự kiên cường của bản thân đã giúp bạn trưởng thành, chỉ cần cảm ơn những người đã luôn ở bên bạn là đủ. Còn những kẻ khác, hãy nói với họ bạn hiện giờ sống rất tốt.
5. Cố gắng và hối hận, cái nào đau đớn hơn?
6. Bạn cười tôi phải liều mạng để kiếm tiền, tự khiến bản thân nhếch nhác thảm hại, tôi cười bạn xa rời đàn ông ngay cả ăn cơm cũng khó.
7. Thật ra ai thực lòng yêu bạn, bạn có thể tự mình cảm nhận được. Đừng tự lừa dối mình, đừng chờ đợi một kì tích không bao giờ đến, tình cảm không thể cưỡng cầu, người không bước vào trái tim bạn được, hãy để anh ta ra đi, thế giới mà bạn không bước vào được, cũng nên từ bỏ.
8. Bạn nghĩ mới chỉ tìm ra được đam mê là đã thành công rồi sao?
9. Những đứa trẻ không mang theo ô, thì phải cố mà chạy cho nhanh.
10. Tại sao không khiến mình trở nên ưu tú hơn để thu hút người khác mà lại phải chạy theo đuôi người ta?
11. Chúng ta không ngừng phấn đấu, không phải để thay đổi thế giới, mà để thế giới không thay đổi được chúng ta.
12. Điều đau đớn nhất không phải là bạn đã thất bại, mà là vốn dĩ bạn có thể thành công.
13. Ba năm gặm bánh mì dù sao cũng hơn ba mươi năm gặm bánh mì.
14. Trong thời khắc đẹp nhất đời người, đừng chỉ biết cắm mặt vào di động ấn Like cho kẻ khác.
15. Đằng sau không ai chống lưng, tuyệt đối không thể ngã xuống được.
St

27 thg 2, 2016

Làm thơ với mình vừa là việc hợp sở thích vừa là việc duy nhất mà hoàn cảnh còn cho phép lựa chọn. Và với khả năng chủ động riêng thì mình chọn cách thể hiện, chon thể cách thơ nào là phù hợp. Mình viết đủ thể loại, thơ tứ tuyệt, tự do, nhưng nghiêng hơn là về thể lục bát. Đúng là lục bát của ca dao, hát chèo, của Truyện Kiều, Tả Đà, Nguyễn Bính...của những nét hình ngôn ngữ mang đậm màu sắc cổ kính văn hóa làng quê VN đã từ lâu gắn bó với mình.
Mình cũng rất trân trọng thơ hiện đại của các bậc cha /anh như Trần Dần, Nguyễn Đình Thi, rồi những Nguyễn Quang ThiềuMai Văn PhấnNguyễn Giáng Vân...vv. Nhưng quả thực mình không làm theo cách thơ của các anh chị đó được. Sự lựa chọn hướng bút pháp nghệ thuật bao giờ chả là từ bên trong nội cảm tâm hồn và nó được quyết định của văn hóa. Mình không có, hoặc thiếu cái nền văn hóa để có thể Hiện đại/Hậu hiện đại. Bởi vậy mình chọn điều gần gui nhất, thân thương máu thịt được vang lên dìu dặt quanh mình khi sớm lúc chiều, đó là lời hát chèo, là câu ca dao, là thơ Nguyễn Bính. Đó là lục bát.
Nay tập thơ lục bát có tên là Ở THẾ GIAN sắp in xong, với 153 bài thơ cùng 14 bài viết về thơ lục bát của mình, của các anh chi em nhà thơ, nhà phê bình văn học: Chu Văn Sơn, Mai Văn Phấn, Nguyễn Quang Thiều, Văn Giá NgôĐỗ Minh Tuấn, Trần Hưng - Haohoa Khach, Khánh Phương -Khanh Phuong Phuong Khanh, Nguyễn Thanh Tâm - Tam VvhPhạm Hoài NgọcNguyễn Long Khánh, Xuân Đam, Nguyễn Vũ Tiềm, và trích luận văn thạc sỹ của cô giáo Nguyễn Thanh Hoan...
Để tập thơ lục bát Ở THẾ GIAN dày dặn, với 288 trang in, ra đời được, ngoài công chung lo của các bạn nhà thơ, nhà PBVH kể trên, thì công rất lớn là nhờ có tấm lòng vàng của NXB PN, của chị GĐ TBT Khúc Hoa Phượng - Phượng Hoa.
Nhớ hồi năm ngoái, một hôm chị GĐ TBT gọi cho mình bảo, nếu anh có bản thảo thì NXB sẵn sàng hỗ trợ việc xuất bản. Và chị GĐ TBT còn nói thêm, em có gọi cả cho các anh chị em trong trường hợp như anh... Thật quý hóa!
Mình xin để lời cảm ơn sâu sắc tới các anh chị em bạn bè, các nhà văn, nhà PBVH, và đặc biệt tri ân tới tấm lòng vàng của chị Khúc Hoa Phượng, cùng các bạn BTV Nguyễn Kim Hằng, Nguyễn Ánh Ngân, họa sỹ Ngô Ngo Xuan Khoi...
Xin trân trọng cảm ơn tất cả và trân trọng giới thiệu cùng các bạn nhà FB tác phẩm mới này của mình.
________________________
Ngợ hư vinh cãi phù du
Sớm nghe một giọng chim lành
nguôi ngoai bao nỗi mong manh phận người
Gặp làn mây trắng rong chơi
như ai ru lại ta thời ấu thơ
Ngợ hư vinh cãi phù du
trong binh bong tiếng chuông chùa thu không.
Dấu vết
Lặng in. Đẫm mảnh sương. Đông
Đất kỳ cùng vết. Trời không lối mòn
Tấm chăn choàng một vuông tròn
Nửa khuya sực tỉnh. Gặp con mắt ngày
Men tròn theo nốt vân tay
Người lưu lạc. Những dấu giày. Lặng câm.
Tôi đã ngờ
Lành và mát và nhẹ thênh
phiến đêm chừng nhận thấy mình ấu thơ
Sớm thì trời thắp tinh mơ
vần vèo vẫn nghĩa i tờ ấy thôi
Thế mà tôi đã ngờ tôi
lăm nhăm cái tuổi, hết rồi trẻ con.
5/9/2015
Tiếng chim xuân

Kết màu cội, rút sắc cành
cất lên những ngọn âm thanh bời bời
đưa khoảng không vào cuộc chơi
mà sao cái giọng cái nhời nhẹ tênh.
Chiều
Chiều đựng vào một giấc mơ
nắng trong chiếc áo đã lờ mờ sương
chân mây liền với con đường
làng xa gõ một tiếng chuông lên chiều.
Khuya
Lịm vào hơỉ thở thời gian
hoa tàn, lá rụng, sương lan kín trời
không gian không một vết lời
khuya ngân thoảng một tiếng cười con mơ.
Cỏ
Mỗi ngày một tí tị ti
một năm cao đúng bằng khi lụi tàn
xem trời không quá một gang
cỏ tràn mặt đất mấy ngàn lần hoa.
Một đêm ở với nỗi buồn
cùng hòn sỏi có nắm sương nằm kề
chợt nghe hòn sỏi nói mê
màu hoa năm ngoái sắp về cùng xuân.
Ở chùa
Cửa chùa quên dấu thời gian
mùa thu vẫn nức nở vàng trên cây
chổi tre chợt lỏng lòng tay
ni cô vun mảnh ngày gầy mé sân.
Cuối đông
Cuối đông thống thếnh đồng quê
cỏ se sắt đợi xuân về làm xanh
gió lễnh loãng, nắng mỏng manh
lũ trâu trễ nải gặm quanh bóng người.
ĐTK
SỰ TỰ TIN CỦA NGƯỜI MỸ KHÁC NGƯỜI CHÂU Á NHƯ THẾ NÀO?
Dưới đây là chia sẻ của một người châu Á khi hòa nhập vào xã hội Mỹ khiến chúng ta nhận ra được nhiều điều cho bản thân mình.
Các bạn đọc, suy ngẫm, bình luận,... nhưng tuyệt nhiên không nên kết luận là bài viết này đúng hay sai nhé. Không có điều gì là chân lý cho tất cả mọi người. Ok, chào thân ái và quyết thắng.
"Tôi còn nhớ khi mới đến Mỹ, đi mua thực phẩm, về bia đã có hơn chục thương hiệu khác nhau, chủng loại khác nhau để lựa chọn. Tôi đã quen với xã hội không có quá nhiều sự lựa chọn và từ đó tôi phải bắt đầu làm quen với việc chọn lựa.
Cuộc sống trong xã hội Mỹ cho tôi nhiều lựa chọn, đồng thời cũng khiến tôi sống có trách nhiệm và tự tin hơn.
Có nhiều người châu Á mới phất lên khi đến Mỹ, họ sớm phát hiện ra chẳng có ai ngưỡng mộ sự giàu có của mình, và rất dễ cảm thấy lạc lõng. Rồi họ dễ dàng phát danh thiếp với chức danh chủ tịch gì đó, hy vọng mang lại sự ảnh hưởng nhất định nhưng đều vô ích.
Họ vung tay tiêu tiền, mua nhà đẹp, xe hơi đắt tiền. Nhưng ngay cả những người Mỹ ở khu ổ chuột, đi xe bình dân vẫn thản nhiên, không trầm trồ khi thấy những chiếc xe Mercedes lái qua. Và họ lại càng không chú ý đến những chiếc áo măng sét hay cổ áo hàng hiệu của người khác.
"Công việc nào cũng đều có sự tự tin."
Ở Mỹ, lương của một người dân thường không phải là cao, và dĩ nhiên không phải ai cũng có nhà đẹp, xe xịn. Rất nhiều người Mỹ đi làm thuê, nhưng họ thấy đủ và mãn nguyện. Khi bạn từ một khách sạn sang trọng bước ra gọi xe, bạn sẽ thấy người phục vụ đúng mực, lễ phép chu đáo, bạn sẽ cảm nhận được sự tự tin của anh ấy.
Người phục vụ ấy sẽ không ngưỡng mộ con đường mà bạn hay tôi chọn lựa. Anh ta sẽ dựa vào tình huống thực tế của bản thân để lựa chọn công việc, lựa chọn các phương diện trong cuộc sống. Điều này cũng thể hiện sự tự tin của anh ấy. Vì vậy, các “quý nhân” ở châu Á vốn quen với chỉ tay năm ngón khi đến đất Mỹ thì mất hết sự kiêu ngạo.
Một viên chức châu Á đã từng nói rằng: “Ở trong nước, người khác nhìn tôi là cúi đầu khom lưng. Nhưng ở Mỹ, ngay cả người nhặt ve chai họ vẫn luôn đứng thẳng.” Đúng vậy, khi thanh thế không thể khiến một cá nhân sợ hãi thì cả dân tộc đó có thể khiến người khác kính nể.
Văn phòng tôi có một nhân viên người Mỹ sửa hệ thống kế toán. Anh này đã tốt nghiệp đại học và đi làm được 10 năm, là một người rất bình thường. Mỗi ngày chúng tôi đều gặp và nói vài câu trêu đùa.
Một hôm, tôi hỏi cậu ấy: “Tại sao cậu không sang làm cho Microsoft? Mấy năm vừa qua cổ phiếu đã lên nhanh.” Cậu ấy nói: “Tôi không thích Microsoft, ở đây cũng tốt.” Sau đó tôi phát hiện cậu ấy có một tấm ảnh chụp chung trong đó có cậu ấy, chị gái, chồng của chị gái và Bill Gates.
Hóa ra chị gái cậu ấy cùng Bill Gates thành lập ra Microsoft, hiện đảm nhiệm chức vụ phó tổng giám đốc, cũng là tỷ phú. Trong văn phòng có người biết, nhưng không có ai lân la lấy lòng, mọi người coi anh như bình thường. Anh ấy không mong làm giàu, có phần yên ổn đạm bạc.
Ở Mỹ, có nhiều tiến sĩ mà lựa chọn đầu tiên của họ là làm giáo sư thay vì đi làm cho công ty mặc dù làm giáo sư lương thấp hơn, lại vất vả. Tuy nhiên làm giáo sư được tự do về thời gian và có cơ hội học tập hơn.
"Vui vẻ chúc mừng thành công của người khác."
Tôi có một người bạn làm trợ lý giáo sư ở một trường đại học. Công ty chế dược lớn nhất của Mỹ mời cậu ấy làm giám đốc một bộ phận nghiên cứu với mức lương khởi điểm cao gấp 3 lần lương ở trường. Nhưng cậu ấy không đồng ý, cậu chỉ muốn làm giáo sư. Cậu bạn này cũng rất quan tâm tới bài viết của tôi.
Gần đây, phát hiện của anh được Hiệp hội Dịch vụ Y khoa xem như là thách thức đối với Y học truyền thống và thu hút được sự quan tâm của truyền thông nước Mỹ. Một giáo sư lâu năm ở Mỹ đã nói với anh ấy rằng: “Tôi đã nghiên cứu nhiều năm, cũng luôn hy vọng thành quả của mình thu hút được nhiều quan tâm như vậy.”
Không chỉ thế, vị giáo sư này còn nghiêm túc quan tâm đến ý tưởng của anh ấy, muốn đưa ảnh hưởng của nghiên cứu đó phát hiển hơn lên. Không biết rằng nếu tôi là vị giáo sư ấy, liệu tôi có chân thành xúc động vì thành công của người khác và mong muốn làm cho nó tốt hơn nữa không.
Người Mỹ có sự tự tin, nên họ vui vẻ chúc mừng thành công của người khác. Khi không có sự tự tin, bạn rất khó bình tâm chúc mừng những người xung quanh, dù cho đó có là bạn thân đi nữa.
Không phải là người ta lấy mất cơ hội của bạn, mà là thành công của họ làm dấy lên sự tự ti và sự ganh tức trong lòng bạn, khiến bạn không thể bình tâm được. Còn nếu như kiêu ngạo trên sự thất bại của người khác, thì đồng nghĩa với việc sự tự tin đó được kiến lập trên sự tự ti thấp kém.
Học vị cao không tạo ra khoảng cách
Tôi có một người bạn vừa nhận danh vị giáo sư, rất cao hứng từ Massachusets tới California thuê căn hộ sống.
Là giáo sư, sống chung cư đương nhiên không có vấn đề gì. Hàng xóm bên cạnh là một gia đình người Mexico, mỗi ngày gặp mặt nhau đều chào hỏi. Khi nói chuyện, người đàn ông Mexico đầy mùi mực, là một người lao động, ít học nhưng vẫn toát lên vẻ tự tin mãn nguyện với cuộc sống.
Anh giáo sư này nghĩ, người hàng xóm tuy có không học vấn cao, nhưng lại dám nói chuyện cười đùa vui vẻ với một giáo sư như anh, thì có thể cũng là loại thành công trong kinh doanh. Nhưng hóa ra không phải, công việc vị này bấp bênh, phải nhận trợ cấp của chính phủ cho 5 đứa con nhỏ, mỗi người vài trăm đô một tháng. Bạn tôi cảm khái mà nghĩ thầm: e rằng Tống thống có đến thì người đàn ông Mexico này cũng không chùn gối. Chức vụ cũng không thể làm giảm đi sự tự tin của người khác.
Dưới bầu trời tự do của Mỹ, ta sẽ hiểu được sự tôn trọng quyền lựa chọn của người khác. Bởi vì người ta không phải cố gắng làm giáo sư để khiến mình thanh cao hơn hay dùng học vị tiến sĩ của bản thân để nhấn mạnh sự thấp kém của người công nhân, dùng xe mới chạy khắp nơi khoe mẽ để khiến xe cũ xấu hổ hay dùng nhà đẹp để khiến hàng xóm cảm thấy tự ti nhụt chí.
"Người quyền quý cũng không thể ngang ngược."
Ngày 11/12/1997, phóng viên nổi tiếng Cindy rốt cuộc cũng có được một cuộc hẹn phỏng vấn riêng với vợ của Tổng thống Clinton sau nhiều nỗ lực. Bà Clinton đồng ý sau khi diễn thuyết tại hội nghị phụ nữ của câu lạc bộ trường đại học Manhattan New York sẽ dành một giờ để trò chuyện cùng Cindy.
Buổi phỏng vấn dự định diễn ra tại câu lạc bộ này của trường. Đây là một câu lạc bộ truyền thống trang nghiêm, màu sắc cổ kính đã có lịch sử cả 100 năm rồi. Cindy đến trước và ngồi chờ bà Clinton ở đại sảnh. Trong lúc chờ đợi, cô lấy điện thoại ra và gọi.
Một người bảo vệ lớn tuổi tiến đến và hỏi: “Thưa bà, bà đang làm gì thế?” Phóng viên Cindy trả lời “Tôi có hẹn với phu nhân Tổng thống Clinton.” Người bảo vệ nói “Bà không được dùng điện thoại trong câu lạc bộ, xin mời bà ra ngoài.” Nói xong, ông rời đi và Cindy cũng cất điện thoại.
Một lát sau người bảo vệ quay lại, thấy cô phóng viên vẫn chưa đi, còn đang bàn chuyện với phu nhân Clinton ở đại sảnh, ở đó có cả các trợ lý cao cấp của phủ Tổng thống. Người bảo vệ già có vẻ không vui nói: “Hành vi này không thể chấp nhận được, các ông bà phải rời khỏi đây.” Bà Clinton liền kéo Cindy nhanh chóng rời khỏi đó.
Người bảo vệ lớn tuổi không phải là nhân viên canh gác thủ phủ to lớn gì lắm. Ông chọn lựa sự tuân thủ luật lệ, nguyên tắc khiến ngay cả những người quyền quý cũng không thể ngang ngược trước mình.
Bài học về sự lựa chọn của người Mỹ giúp tôi phát triển bản thân theo một cách phù hợp hơn. Tôi không dùng giá trị của người khác làm tiêu chuẩn thành công của bản thân, hạnh phúc là không có phân biệt giàu nghèo.
Tại một số quốc gia châu Á, người ta đã quen với kiểu sống và tìm kiếm sự công nhận của người khác như cha mẹ, bạn bè, nhà chồng, bạn học, đồng nghiệp, người thân, thậm chí là sự công nhận trong ánh mắt thoáng qua vài giây của người hàng xóm.
Chúng ta không thể chấp nhận con người thực của chính mình, càng không biết cách khiến cho cuộc đời trở nên phong phú và ý nghĩa hơn. Các thế hệ đi trước chúng ta ít có sự lựa chọn, nên phần nào đó họ thường giáo dục chúng ta như thế, liệu chúng ta có muốn theo cách như vậy để giáo dục các thế hệ tiếp nối hay không?"
NTDTV | Dịch: Thiên Thiên
Chúc các bạn ngủ ngon!...

BÀI THUỐC QUÝ CHỮA SUY THẬN CỨU NHIỀU NGƯỜI "VÔ PHƯƠNG CỨU CHỮA"

Đông yĐăng bởi   THÁNG 12 09 2015 font size decrease font size  increase font size   
Đánh giá
(42 bình chọn)

Bài thuốc quý chữa suy thận cứu nhiều người "vô phương cứu chữa"


Cuộc sống đang bình yên, vợ chồng chị Đoàn Thị Dung (47 tuổi, xã Mỹ Hòa, huyện Phù Mỹ, tỉnh Bình Định) chợt phát hiện con gái bị chứng thận hư.

Trong lúc tuyệt vọng, số phận đã mỉm cười với họ khi cô bé được cứu sống nhờ bài thuốc Nam ông nội lưu lại trong một cuốn sách. Tiếng lành đồn xa, nhiều người mắc bệnh về thận đã tìm đến nhờ cứu giúp và chị Dung bỗng trở thành thầy thuốc “bất đắc dĩ”.
Phát hiện quý hơn vàng
Cách đây 19 năm, cuộc sống của vợ chồng chị Dung bất ngờ có một bước ngoặt. Thời điểm đó, con gái út của anh chị là Trần Thị Thanh Tuyền (lúc đó mới 3 tuổi) đang mạnh khỏe bỗng nhiên mắc chứng bệnh kì lạ. “Toàn thân nó sưng phù lên, bụng trương ra ngày một to. Phát bệnh vài tháng thì cháu nằm liệt giường, không đi lại được. Vợ chồng tôi đã tìm đủ mọi phương thuốc về cho con uống nhưng bệnh tình cháu không thuyên giảm. Mãi sau đó, gia đình đưa cháu vào Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bình Định khám mới biết chính xác bệnh”, chị Dung kể. Theo đó, các bác sĩ kết luận Tuyền bị hư thận và đã ở giai đoạn cuối, vô phương cứu chữa. Vợ chồng chị Dung bất lực đưa con về chờ ngày lo hậu sự. Căn bệnh trầm trọng đến nỗi, cô bé vừa về nhà ít hôm thì kiệt sức, chỉ nằm thoi thóp trên giường.

Trong lúc mò mẫm tìm những vật dụng cần thiết để chuẩn bị hậu sự cho con, chị Dung vô tình bốc trúng một cuốn sách mục đã bị mối ăn mất phân nửa. Cuốn sách có tên “Chữa bệnh cho con khi xa thầy thuốc” do ông Trần Liệu – bố chồng chị Dung, người trước đây từng nhiều năm nghiên cứu và làm nghề thuốc để lại. Lần giở phần chưa bị mối ăn, chị Dung đọc thấy một bài thuốc chữa bệnh thận, trong đó có cả chứng thận ứ nước của bé Tuyền. Mừng như bắt được vàng, suốt đêm hôm ấy chị mở từng trang sách, đọc không sót một chữ nào ở phần viết về cách điều trị bệnh thận. Chị Dung nhớ lại: “Trong cuốn sách, cha tôi hướng dẫn rất kĩ từ cách tìm thuốc đến chế biến, dùng thuốc. Nghĩ cha linh thiêng muốn cứu cháu nội, tôi quyết định thử dùng bài thuốc đó cho con. Tôi mang cuốn sổ chạy sang nhà mẹ đẻ, vốn là người có thể nhận biết nhiều loại cây rừng. Sau đó, hai mẹ con cầm đèn dầu lặn lội cả đêm khắp rừng núi tìm các loại cây với hi vọng cứu được con bé”.
Rạng sáng hôm sau, chị Dung tìm đủ 4 loại cây trong bài thuốc của cha chồng gồm: cây muối, cây quýt gai, cây mực và cây nổ. Chị bẻ cả cành và lá, mỗi cây mỗi thứ một ít đem sao, sấy khô. Sau đó, chị cho vào ấm đất, sắc 6 chén chỉ còn 1 chén cho con uống. Suốt thời gian sau đó, Tuyền đi tiểu liên tục, người vì thế cũng dần dần xẹp xuống. Chị Dung phát hiện trong nước tiểu con có rất nhiều viên màu trắng như hạt sạn. Các hạt rất cứng lấy búa đập thì vỡ nhuyễn. Sau này chị mới biết đó là những hạt sỏi do chất độc tích tụ tạo nên. “Trước khi uống thuốc, Tuyền không tiểu tiện được, hệ thống bài tiết không hoạt động. Do bị ứ nước, cháu lúc nào cũng ê ẩm và chỉ nằm bất động một chỗ. Nhưng một ngày sau khi uống thuốc, tôi thấy cháu cử động, nhắm mở mắt bình thường trở lại. Vợ chồng tôi cho cháu uống thuốc được nửa tháng thì cháu dần khỏe, đi lại được. Tôi cho cháu uống thuốc tới 3 tháng sau mới thôi”, chị Dung kể.
Cây thuốc chị Dung trực tiếp lên rừng hái về.
Cây thuốc chị Dung trực tiếp lên rừng hái về.
Khoảng 6 tháng sau, người mẹ đưa con gái đi khám lại, các bác sĩ không khỏi ngạc nhiên trước tình trạng sức khỏe của Tuyền. Chị Dung cho biết, Tuyền năm nay đã bước sang tuổi 22 và rất khỏe mạnh. Sau lần thoát chết ngoạn mục, cô bé ngoan ngoãn và học rất giỏi. Tuyền hiện đang là sinh viên năm cuối ngành kế toán của một trường Cao đẳng.
Cứu nhiều người thoát khỏi “lưỡi hái tử thần”
Câu chuyện Tuyền lành bệnh khi đã sắp bị tử thần mang đi nhanh chóng lan truyền khắp trong ngoài vùng. Lúc này trong xã có người phụ nữ tên Đinh Thị Giàu (SN 1935, thôn Phước Thọ) cũng mắc căn bệnh giống hệt như cô bé. Một tối mùa hè, bà Giàu được gia đình đưa đi cấp cứu trong tình trạng nguy kịch. Bà không thể tiểu tiện, toàn thân ứ nước, mất ăn mất ngủ. Bác sĩ xác định 1 quả thận bà bị suy độ 3, không còn tác dụng. Để cứu sinh mạng bệnh nhân, bác sĩ quyết định mổ và cắt bỏ quả thận bị hư. Nhưng đến giữa tháng 11/2002 thì bệnh cũ lại tái phát, cơ thể bà Giàu bị phù nặng hơn, không thể đi lại được. Nghe tiếng bài thuốc của gia đình chị Dung, người thân của bà Giàu đã tìm tới nhờ cứu giúp.
Chỉ sau vài giờ dùng thuốc, bà Giàu thấy có biến chuyển trong người. Bà bài tiết được và người dần xẹp xuống. Uống thuốc được một tháng thì bà đã ngồi dậy được và cũng tự mình đi lại, làm vệ sinh cá nhân mà không cần người phụ giúp. Bà Giàu mất sau một tai nạn cách đây ít lâu. Gặp chúng tôi, chị Kim Anh (con gái bà Giàu) xác nhận: “Sau khi uống thuốc của cô Dung, mẹ tôi khỏe hơn nhiều, tinh thần vì thế cũng trở lại vui vẻ, lạc quan. Sức khoẻ bà ngày càng khá lên, ăn uống cũng bình thường trở lại”. Sau trường hợp của bà Giàu, bài thuốc của gia đình chị Dung càng nổi tiếng hơn. Không chỉ người trong thôn xóm, trong xã nhờ cậy, nhiều người mắc bệnh thận ở khác huyện, khác tỉnh nghe tiếng cũng tìm đến. Từ đó, chị Dung bén duyên với nghề thuốc và coi đó như cái “duyên” trong cuộc đời mình.
Theo chị Dung, với 4 vị dược liệu kết hợp trên, bài thuốc mà bố chồng chị để lại có thể chữa được hầu hết các căn bệnh liên quan đến thận. Từ thận khô, thận nhiễm mỡ chữa đến thận hư, suy thận. Sau này chị Dung còn tìm được thêm được vị thuốc giúp bệnh nhân ăn cơm được ngon miệng hơn, đó là cây hồng đơn. Do người bệnh tìm đến mỗi năm một đông, vợ chồng chị Dung tất bật quanh năm mà vẫn không đủ thuốc cung cấp. Trong khi đó, thuốc chở đi sấy nơi khác thì lại quá tốn kém, hơn nữa mùa mưa thì không thể nào phơi khô trước khi đem sấy được. Chính vì vậy hai năm trước, chị Dung bàn với chồng mua chiếc máy sấy và máy cắt thuốc. Có máy móc, công việc làm thuốc với hai vợ chồng đỡ vất vả phần nào. Chị cho biết: “Hiện giờ trong nhà luôn có sẵn thuốc cho người bệnh. Những người ở xa có thể liên hệ để được gửi thuốc qua bưu điện cũng như tư vấn cụ thể”.
Trong cuốn sổ dày cộp, chị Dung vẫn còn lưu lại địa chỉ rất nhiều người bệnh. Một số trường hợp tiêu biểu như: Ông Y Vô (65 tuổi, tỉnh Đắk Lắk) bị suy thận nên phải chạy thận đến 7 năm ròng rã. Sau khi nghe tin ở Bình Định có bài thuốc trị các bệnh về thận, ông nhờ người thân tìm đến mua về dùng thử. Kết quả bất ngờ, sau khi uống thuốc của chị Dung được 4 tháng thì ông thấy bệnh đỡ hẳn. Ông Nguyễn Nam Dương (54 tuổi, phường Bình An, Quận 2, TP.Hồ Chí Minh) bị suy thận, tiểu ra đạm. Ông uống rất nhiều thuốc trong thời gian dài vẫn không thoát khỏi chứng bệnh nhưng khi dùng thuốc của chị Dung khoảng 3 tháng thì đỡ. Bà Nguyễn Thị Hoa ở số nhà 1206/14 đường Lạc Long Quân, phường 8, quận Tân Bình (TPHCM) cho biết: “Anh trai tôi đang định cư ở Úc, bị bệnh thận nặng mà không hay. Trong một chuyến về thăm quê, anh tôi bị sưng chân, sưng đùi, đi bệnh viện khám thì bác sĩ kết luận là thận có nước. Nghe tiếng bài thuốc của chị Dung, tôi gọi điện mua 30 thang liền, giờ anh ấy khỏe mạnh hoàn toàn”.
Thuốc có bán tại: http://thaoduoctrilieu.com/
Điện thoại:  0936.166.653  (Lương y Hoàng)
Giá: 110,000/thang (đã bao gồm chi phí vận chuyển toàn quốc)
Cách dùng: Sắc 3 bát nước, lấy 1 bát để uống.

26 thg 2, 2016

Kế hãm thủy giúp chanh ra hoa, đậu quả trĩu trịt

Nhiều gia đình trồng được cây chanh tán đẹp, lá xanh mơn mởn nhưng không có hoa, quả.
Gia đình bà Hằng (Hai Bà Trưng, Hà Nội) trồng hai cây chanh được vài năm nay. Cây tán nhiều, lá xanh mơn mởn, ngắt lá để ăn thịt gà, ốc luộc và cho hàng xóm không hết. Tuy nhiên, cây rất ít nụ, khi nở hoa thì cũng nhanh chóng rụng, không đậu được quả.
ke-ham-thuy-giup-chanh-ra-hoa-dau-qua-triu-trit
Nếu cây chanh tốt lá thì sẽ khó ra được nhiều hoa. Ảnh: Poetic.
Sau khi học hỏi những người có kinh nghiệm, bà Hà mới biết, cây không có hoa, quả chính là do sự chăm sóc quá chu đáo của mình. Ngày nào, bà cũng tưới nước cho cây, hàng tháng lại bón phân định kỳ nên lá lúc nào cũng xanh mơn mởn.
Để cây chanh ra hoa, các chủ vườn cần ngừng hẳn việc tưới nước, bón phân cho cây trong vòng 2-3 tuần. Nếu mùa hè, nắng nóng thì thời gian rút ngắn xuống một tuần. Khi trời mưa, bạn lấy nilon che phần gốc, không cho nước lọt vào.
Gia đình anh Đỗ Hưng Thịnh (New Zealand) trồng trực tiếp cây xuống vườn. Anh quyết định làm bao che chắn xung quanh để nước không lọt vào bên trong. Anh Thịnh gọi cách không tưới nước để kích thích chanh ra hoa là "hãm thuỷ thần kế".
ke-ham-thuy-giup-chanh-ra-hoa-dau-qua-triu-trit-1
Gia đình anh Đỗ Hưng Thịnh khóa gốc để nước không lọt vào bên trong. Ảnh: Tim Đỗ.
Khi áp dụng biện pháp này, mặt đất sẽ khô, lá sẽ vàng và rụng rất nhiều. Lúc này, bạn tưới nước lại cho cây và sẽ thấy nụ bắt đầu bung nở. Khi cây ra hoa, bạn nên để cây ở nơi có ánh nắng vừa phải, ít gió để nụ, hoa không bị rụng.
Khi cây bắt đầu đậu quả, bạn chỉ cần tưới nước sạch. Nếu cây có quá nhiều quả, bạn bỏ bớt các quả nhỏ để tập trung nuôi lượng quả nhất định. Khi quả lớn, bạn có thể bón một chút phân NPK.
ke-ham-thuy-giup-chanh-ra-hoa-dau-qua-triu-trit-2
Để cây chanh ra quả đều vừa dễ lại vừa khó. Ảnh: Thanh Tâm.
Sau khi thu hoạch hết trái, bạn tỉa cành khô, sâu bệnh, cành dăm nhỏ để các tán được thông thoáng. Bạn có thể bón phân để cây lá được xanh tốt, chuẩn bị cho mùa ra trái mới.
Ban Mai
post 26/2/2016

23 thg 2, 2016


Bài thuốc chữa bệnh gout chỉ trong 7 ngày đơn giản mà lại vô cùng hiệu quả.


Tác giả: ST
.
KD: Bạn bè gửi cho bài viết này. Bệnh Gout là bệnh của rất nhiều người, nhất là các bậc nam nhi hay ăn nhậu. Xin đăng lên để mọi người chia sẻ về một phương thuốc kỳ diệu
——————-
Căn bệnh nhà giàu đang là nỗi khiếp sợ của những quý ông hay phải ngồi bên bàn tiệc bởi những cơn đau luôn hành hạ mỗi đêm. Thế nhưng, nhờ có bài thuốc đơn giản sau mà nhiều người đã thoát khỏi bệnh gout (bệnh gút) chỉ sau 7 ngày sử dụng.
Anh Võ Đình Minh (Quảng Trị) có chia sẻ trên mạng xã hội facebook.com bài thuốc chữa bệnh gout rất đơn giản nhưng lại vô cùng hiệu quả.
Anh bị bệnh gout hành hạ đã 5 năm, uống nhiều loại thuốc và kiêng khem rất khổ cực nhưng không đỡ. Tình cờ anh được chia sẻ bài thuốc sử dụng dừa xiêm với lá trầu không và đã áp dụng thử trong 7 ngày. Thật bất ngờ là anh không thấy bị đau lại nữa và cũng không cần phải ăn uống kiêng cữ như trước. Rất nhanh chóng bài thuốc này đã thu hút hơn 100 nghìn lượt chia sẻ và nhận được những phản hồi tích cực rằng họ đã thử áp dụng. Tất cả đều công nhận sau 1 tuần uống bài thuốc đơn giản này, cơn đau đã giảm tới 90%.
Vậy, bài thuốc đó như thế nào mà lại công hiệu như vậy? Mời các bạn tham khảo cách dùng dừa xiêm và lá trầu không chữa bệnh gout.
alt
Nguyên liệu: 700gr lá trầu tươi, 07 quả dừa xiêm tươi.
Cách dùng: Mỗi buổi sáng trước khi ăn hãy áp dụng bài thuốc đơn giản sau.
alt
Dừa xiêm cắt vạt nắp gáo, giữ nguyên nước trong quả và lá trầu cắt nhỏ. Ảnh: Võ Đình Minh
– Dùng 01 quả dừa xiêm cắt vạt nắp, giữ nguyên nước dừa để trong quả.
– Lá trầu không: lấy 100gr rửa sạch ráo nước, thái thật nhỏ.
– Bỏ lá trầu đã thái nhuyễn vào ngâm trong quả dừa xiêm, nếu nước dừa nhiều có thể chắt bớt 1 chút để khỏi tràn ra ngoài, đậy nắp gáo dừa lại.
– Ngâm từ 30 – 40 phút, sau đó bỏ bã và chắt hỗn hợp nước trong quả dừa ra uống cạn. Nước dừa ngâm lá trầu không thơm, dễ uống và không bị say trầu.
– Lưu ý: không ăn sáng ngay mà hãy chờ cho nước dừa và tinh trầu được hấp thụ vào cơ thể, sau khi đi giải mới được ăn sáng.
– Chỉ cần dùng bài thuốc này trong vòng 07 ngày, đảm bảo cơn đau do bệnh gout hành hạ bạn sẽ biến mất.
– Nên sau 6 tháng uống lại một lần để cơ thể có thể tiếp tục đào thải lượng axit uric tích tụ lâu ngày.
Có thể hiểu trong lá trầu có chứa 2,4% tinh dầu bao gồm các nhóm hoạt chất như Eugenol, Chavicol, Chavibetol, Estragol… tổ hợp các chất đó có tác dụng như chất chống viêm khớp, phục hồi các hư tổn ở khớp, ngoài ra nó còn có tác dụng giảm đau thần kinh. Đặc biệt lá trầu có khả năng cải thiện các rối loạn chuyển hóa trong cơ thể, giúp hấp thu khoáng chất, vitamin tốt hơn. Đồng thời cũng giúp đào thải các chất cặn bã độc hại dễ dàng hơn. 
Còn công dụng của nước dừa sẽ giúp cân bằng sự chuyển hóa, trao đổi chất và có khả năng kháng viêm, khử độc, chống oxy hóa, làm giảm sự hình thành axit lactic – chất có thể làm bệnh gút thêm nặng. Uống nước dừa giúp cải thiện các bất thường về tiết niệu và thận, tăng đào thải axit uric.
Vì vậy mà bài thuốc dùng dừa xiêm và lá trầu không là một cách tuyệt vời để khống chế bệnh gout. Bạn hãy chia sẻ bài thuốc này tới những ai đang bị bệnh để họ có thể thoát khỏi cơn đau mỗi ngày nhé.
————

LÁ ỔI CHỮA RỤNG TÓC, HÓI ĐẦU...
Trong lá ổi non và búp non còn có 7-10% tanin pyrogalic, khoảng 3% nhựa là những hoạt chất có tính kháng khuẩn. Lá ổi có rất nhiều công dụng trong việc chữa hói đầu, chống rụng tóc và có thể chữa nhiều bệnh khác.
Chữa rụng tóc
Để có mái tóc dày, chống rụng tóc, bạn có thể dùng nước đun lá ổi gội đầu hoặc uống trong ngày thay nước lọc giúp ngăn rụng tóc và giúp tóc mọc đều, chắc khỏe.
Theo Top Healthy Life Advices, lá ổi được chứng minh có tác dụng tốt trong việc tăng lượng tiểu cầu cho bệnh nhân sốt xuất huyết và cũng là vị thuốc giúp ngăn ngừa chứng rụng tóc.
Các chuyên gia chia sẻ, dùng lá ổi hằng ngày có thể giúp khắc phục hoàn toàn tình trạng rụng tóc hàng loạt với cả phái đẹp và các quý ông. Tóc rụng nhiều do thiếu dưỡng chất, gây hói đầu là tình trạng bệnh lý gây mất tự tin. Lý do lá ổi có tác dụng tốt với tóc vì chứa nhiều vitamin B, vốn có tác dụng kích thích tóc mọc đều và khỏe. 
Cách làm: Đun 20 phút một nắm lá ổi trong một lít nước sôi, để nguội ở nhiệt độ phòng. Dùng nước uống thay nước lọc. Bạn cũng có thể gội đầu bằng nước lá ổi để phần ngọn và chân tóc được tiếp xúc với nước lá ổi vốn là nguồn vitamin B dồi dào. Bước đơn giản là massage da đầu nhẹ nhàng với nước lá ổi rồi gội sạch lại với nước.
Ngoài ra bạn có thể ủ tóc với nước ổi và dùng khăn ủ tóc để qua đêm giúp mái tóc đẹp. Loại thảo dược từ tự nhiên này kích thích rễ và nang tóc khỏe, khắc phục tình trạng rụng tóc. 
Theo lương y Đinh Công Bảy, lá ổi thường được dùng làm thuốc chữa tiêu chảy do có chứa nhiều tanin, giúp làm se niêm mạc ruột, làm giảm tiết dịch, giảm nhu động ruột và có tác dụng kháng khuẩn. Sau đây là một số cách dùng ổi chữa bệnh:
Chữa tiêu chảy: Nếu tiêu chảy do lạnh, dùng búp ổi hoặc lá ổi non 12-20g (sao sơ), gừng nướng 10g hoặc củ riềng khô 10-12g, vỏ quýt khô 10-12g. Nấu các loại trên với 500 ml nước, sắc còn 200 ml, chia 2 lần uống trước bữa ăn. Nếu tiêu chảy do nhiệt, dùng búp ổi, lá ổi non hoặc vỏ rộp cây ổi 12-20g, củ sắn dây khô 20g, lá chè tươi 12g, lá mã đề hoặc rau diếp cá 12g. Sắc uống như trên. Trong cả hai trường hợp, có thể thêm ít đường cho dễ uống.
Chữa viêm dạ dày-ruột cấp tính: Lá ổi non 30g cắt nhỏ, sao chung với một nắm gạo (gạo lứt càng tốt), sau đó cho 500 ml nước vào, sắc còn 200 ml, lọc lấy nước chia 2 lần uống vào lúc đói bụng.
Chữa giời leo (zona): Dùng búp ổi non 100g, rửa sạch, phèn chua 10g, muối 1g. Cho tất cả vào cối sạch giã nhỏ, thêm ít nước sạch vào trộn đều. Dùng nước thuốc này để bôi lên chỗ đau.
Chữa vết thương chảy máu, vết loét, bầm giập do chấn thương: Lá ổi tươi rửa thật sạch với nước muối, giã nát nhuyễn, đắp lên chỗ đau.

HK (Tổng hợp)


TƯ DUY THƠ VIỆT NAM...
1. 
Đời con thưa dần mùi khói
mẹ già nua như những buổi chiều
Lăng lắc tuổi xuân
lăng lắc niềm thôn dã
bếp lửa ngày đông
Mơ được về bên mẹ
ao xưa, mảnh vườn nhỏ ngày xưa
bậc thềm giàn giụa trăng mỗi tối
Bên những hoàng hôn loang lổ gò đồi
mùi bạch đàn xộc vào giấc ngủ
(Củi lửa - Dương Kiều Minh)

Không khép mình trong những tâm sự cá nhân, cái tôi ấy luôn ý thức về bản thân trong mối quan hệ đầy ưu tư và trở trăn với cội rễ lịch sử, văn hóa, đời sống tinh thần dân tộc:

Tổ tiên tôi thức quá lâu tôi lại ngủ quá lâu
Trong trầm vọng kèn hơi những họng người đã rách
Bầy lúa nước vừa mang thai vừa than thở
Với lũ cá rô đồng đang khao khát mọc chân
Tôi là con chim thay lông muộn và đang tập giọng bằng cặp mỏ mềm còn ứ đầy máu loãng
Trong niềm rời rạc hân hoan của nhịp trống chân trời
Đợi bài ca sinh ra từ những hạt cơm vương trong chân cỏ dại
Từ quả trứng buồn vừa bóc vỏ thời gian
(Bài hát – Nguyễn Quang Thiều)

Đề cao tiếng nói cá nhân, các nhà thơ Đổi mới đặc biệt đề cao tiếng nói bản năng, vô thức, tâm linh. 
Thơ Nguyễn Bình Phương là một ví dụ. Có thể nói, thơ ông có một thứ “ngôn ngữ” đầy khác thường, thứ ngôn ngữ của mộng mị, của những ảo giác hoang lạ chập chờn:

Chết làm ngôi sao đen
Nằm trên giường bình yên bí ẩn
Chết không thở cùng hoa
Thở cùng người đàn bà xa lạ
Ở trong khu rừng ma
Có những con hươu ma
Chết nở một nụ cười sáng nhẹ
Chẳng vĩnh biệt em chẳng vĩnh biệt ai
Từ tốn mơ màng
Bông cải cúc ra đi
(Nhẹ - Nguyễn Bình Phương)

Mơ mộng, tưởng tượng và linh cảm như là biểu hiện cụ thể của thế giới siêu thực cũng xuất hiện khá dày trong thơ Mai Văn Phấn. Từ những cảm giác, trạng thái cá thể của cái tôi nhà thơ, chúng đã được đẩy tới thành một trạng thái phổ quát của thế giới, trong đó, mọi trật tự thông thường đều bị đảo lộn. Hiện diện trong thơ tác giả này là một thế giới “xô lệch” dị thường:

Áo khoác kêu thất thanh khi đi qua bàn tủ. Máy điện thoại im lìm ngủ. Chiếc kẹp ghim mở miệng cố giấu đi móng vuốt. Cán chổi móc vào tay người lao công, kéo chị ta về bên hố rác. Vành mũ trên đầu kêu thảng thốt, rồi cúi xuống rỉa hết mặt nhân viên bảo vệ. Không ai mở cổng. Nhiều người vẫn tìm được lối đi vào.
(Biến tấu con quạ - Mai Văn Phấn)

Dĩ nhiên, đấy là một sự đảo lộn cố tình. Sự “đảo lộn” trật tự bề mặt này nhằm hướng tới mục đích nhận thức và diễn tả một trật tự khác, ở bề sâu của nó, nơi tồn tại những cảm giác siêu nghiệm không thể kiểm chứng bằng kinh nghiệm nhưng lại được “chứng ngộ” bởi trực giác, tâm linh. Khi đó, nói theo cách của Nguyễn Quang Thiều, thế giới đã được “phát hiện lại” từ một con mắt mĩ học khác:

Bàn tay chúng ta chuyển động. Không. Cái ly chuyển động. Không. Rượu chuyển động. Không. Đôi chân chúng ta chuyển động. Không. Con tàu chuyển động. Không. Nhà ga chuyển động. Không. Thành phố chuyển động. Không. Con cá bơi. Không. Nước bơi. Không. Dòng sông bơi. Không. Con chim bay. Không. Cái cây bay. Không. Bầu trời bay. Không. Tất cả không. Chỉ cái chết chuyển động. Và mang theo chúng ta.
(Trò chơi của ảo giác – Nguyễn Quang Thiều).

Những ngón chân xương xẩu, móng dài và đen tõe ra như móng chân gà mái
Đã năm năm, mười lăm năm, ba mươi năm và nửa đời tôi thấy
Những người đàn bà xuống gánh nước sông
Những bối tóc vỡ xối xả trên lưng áo mềm và ướt
Một bàn tay họ bám vào đầu đòn gánh bé nhỏ chơi vơi
Bàn tay kia bấu vào mây trắng
(Những người đàn bà gánh nước sông – Nguyễn Quang Thiều)

Cũng có khi tác giả tạo hình bằng cách giấu mặt triệt để cái tôi trữ tình, đẩy đối tượng mô tả lên bề mặt văn bản, rút tỉa tối đa những chi tiết tả thực, và bằng thứ ngôn ngữ như là khách quan, tô đậm ấn tượng lạ lùng về “cái gì đó không thật” mà lại dường như không thế thật hơn của cõi sống. Với bút pháp tạo hình này, “khối động” nổi lên lừng lững như một bức tượng đài nhân sinh:

Khối đá nắng
ngang nhiên lối mòn treo
ngang nhiên rút dây giày mở
Ai kia
lưng quảy đá
lưng quảy rừng
phủi thời gian và chồng xếp lại
phía trước có gì đó không thật
đẩy lối mòn phồng rộp
đẩy đôi giày há mõm
Ai kia
(Khối động – Trần Tiến Dũng)

Sử dụng những chi tiết tưởng tượng phi lý, đậm tính nghịch dị là một cách thức tạo hình khác, nhằm kích thích những liên tưởng, tưởng tượng, nhận thức đa chiều:

Lưỡi tôi bị thắt
treo lên đỉnh cột
mỗi lần nói
chiếc lưỡi phải co rút
kéo thân thể béo ị lên cao
Tôi giẫy giụa tựa mảnh vải quẫy trong gió mạnh
(Ở những đỉnh cột – Mai Văn Phấn)

Thu nạp những phương pháp và kĩ thuật mới của thơ tượng trưng, thơ siêu thực, thơ tân hình thức, thơ thị giác…, nhiều tác giả Đổi mới không ngại tổ chức hình thức văn bản thơ theo những cách thức mà nếu so sánh với truyền thống, ta sẽ thấy hết sức khác thường. Chẳng hạn, câu chữ, hình ảnh có thể được tổ chức thành những dòng chảy ngôn ngữ miên man, liên tục, đan xen giữa nhiều cảm giác, hồi ức, linh cảm… vô hạn vô hồi, không dấu ngắt, không ngừng nghỉ. Trong những câu/ dòng thơ này, dường như vô thức đã tìm thấy “hình hài” của chính nó:

… bức tượng trong vườn ngỡ bị trương lên bởi hơi ẩm mưa dầm quánh đặc tràn lỗ tai con chữ chết dính vào trang sách không rõ ràng cảm xúc văng vẳng cơn mơ tiếng cười lả câu đùa nửa thực nửa hư trong bóng râm mơ hồ muội ám gốc cây nhòa mái đình ngõ nhỏ người đi bóng dán xuống hai vệ cỏ liêu xiêu gợi nhớ bà nội đầu năm châm lửa thắp hương thoảng mùi diêm sinh bay từ chăn chiếu từ nhụy hoa đầy dấu chân ong…
(Mười bài tập mùa xuân - Mai Văn Phấn)...
( Trích từ facebook Mai Văn Phấn: Tư duy thơ V Nam...)