Câu chuyện nước Mỹ: Có nên vào đại học?
Nếu hỏi Bill Gates, Steve Jobs hay vài tỷ phú khác câu hỏi đó, họ sẽ cười, bởi họ tốt nghiệp đại học thì chưa chắc thế giới đã có đế chế Microsoft hay Apple.
Có chuyện kể đùa vui tếu táo. Một lần Steve Ballmer, CEO của Microsoft, được mời tới nói chuyện với sinh viên ở một trường đại học. Vừa vào đề, ông hỏi ngay “Các bạn muốn giầu như Bill Gates, như tôi, vừa là tỷ phú, vừa làm ông chủ, hay muốn đi làm thuê, chẳng bao giờ đủ ăn”. Cả hội trường ào ào “Tất nhiên là thích làm tỷ phú và ông chủ”.
Ballmer cười “Thế thì tại sao còn ngồi ở đây nghe giáo sư nghèo rớt nói nhàm tai. Mài đũng quần 3-4 năm, ra trường, chắc gì đã xin được việc, xin được việc, chắc gì đã đủ tiền nuôi thân. Ngoài ra còn trả nợ khi vay đi học. Các bạn nên bỏ học như chúng tôi đi”
Thuở hàn vi không xu dính túi mà Steve Ballmer và Bill Gates lập nên Microsoft với giấc mơ thống trị tin học thế giới. Sau mấy chục năm, hiên ông ta có tài sản 20 tỷ đô la, Bill Gates khoảng gấp 3 như thế. Cả hai chẳng có bằng cấp. Steve Jobs, cha đẻ của Apple, cũng vậy. Thế mà dân Mỹ tôn thờ họ hơn cả George Washington, cha già dân tộc Mỹ.
Tất nhiên, đó là trường hợp cá biệt, vì họ ở xã hội cá biệt, một nơi mà mọi sự sáng tạo đều được coi trọng, bản quyền trí tuệ được pháp luật bảo vệ, và quan trọng hơn cả, mọi người đều có cơ hội bình đẳng ngang nhau.
Mà nói đâu xa, ngay tại nước mình, nhiều vị chẳng có bằng cấp vẫn lãnh đạo đó thôi. Có ông chỉ đọc thông viết thạo mà thuộc lòng Mác Lê, đưa cả nước từ từ tiến lên CNXH, không kinh qua tư bản, đường vinh quanh xây xác quân thù.
Tuy nhiên, thời hội nhập, con đường vào đại học cũng chỉ là một cách tiến thân, ngoài ra còn nhiều đường khác đến thành Rome. Chỉ có điều, giống các cụ bên ta đi làm cách mạng, theo đuổi đại học bên Mỹ thì “xây xác” Washington (tờ 1 đôla) hay Franklyn (tờ 100$) cao như núi.
Chọn ngành nghề bên Mỹ, theo đường hàn lâm, giải Nobel, làm bác sỹ hay làm nail, làm công nhân sửa điện, sửa ô tô hay kỹ sư NASA, họ đều tính đến hiệu quả kinh tế. Nghe chừng vào NASA mà lương 60-70 ngàn USD/năm sau khi học 4 năm, học phí trên trời, thì chưa chắc đã bằng anh chàng sửa điện nước, chạy rông bằng cái xe VAN và bộ đồ nghề hơn chục ngàn đô với vốn đầu tư ban đầu.
Hầu hết các gia đình cho con đi học phải vay tiền ngân hàng. Học xong phải nai lưng trả nợ. Một sinh viên Mỹ tốt nghiệp ra trường, trung bình nợ khoảng 30-40 ngàn đô la là thường. Nếu không có việc cỡ 50-60 ngàn đô la/năm thì đó là thảm họa suốt cả cuộc đời. Vì 1/3 số đó chi cho tiền nhà, 1 phần nhỏ trả nợ thời sinh viên, còn phải ăn uống, xe hơi, gái, trai, đi bar. Lương 60K/năm coi như lương kỹ sư chết đói bên Mỹ, không biết nói thế có quá không.
Ai về Việt Nam tìm chân dài mà khoe, lương anh bên Mỹ 5000$/tháng, thì bạn cũng phải tính chút. Lương hẻo đó mới đủ cho hai vợ chồng tằn tiện qua ngày. Cô vợ Mỹ hay chồng cao bồi mà mất việc là họ bye luôn.
“Tham tiền bỏ ngãi” có ngày ăn mày chưa chắc đã xong, vì ăn xin bên Mỹ cũng phải biết tiếng Anh. Chả lẽ đứng đường lảm nhảm “Lạy ông đi qua, lạy bà đi lại…”, họ tưởng mình tụng kinh niệm phật. Mà theo phật trên chùa thì cần gì ăn.
Whoops, lăng nhăng chẳng biết mình đang viết gì, lạc đề. Ah, về việc có nên vào đại học hay không.
Kể thêm cho vui chuyện trên tờ Economist. Có cô bé học xong đại học tiếng Tây Ban Nha, ra trường đã nợ tới 30.000USD. Bỏ cả nửa năm đi tìm việc nhưng chẳng ai nhận ở cái quốc gia có tới 53 triệu người nói tiếng Tây Ban Nha, lại ngay cạnh Mexico. Ế việc là phải thôi.
Để sống qua ngày, nàng đi bưng bê ở McDonald với giá 11$/giờ, loại hàng ăn fast food mà cả nước Hoa Kỳ căm thù, nhưng anh Henry Bảo Hoàng mang về Việt Nam như một giá trị Mỹ.
Nàng cắn răng vay 30 ngàn nữa, học bằng tài chính thêm 4 năm. May quá, ra trường xin được việc, lương 80K/năm. Hy vọng 20 năm tới, Mỹ từ từ tiến lên CNXH, không mất việc, sẽ sống khỏe và trả được món nợ 60K kia. Chuyện lấy chồng, có con thì đợi…trời cho.
Hồi đầu năm nay, Obama từng lỡ lời khi khuyên cánh trẻ nên vào học tài chính thay vì học lịch sử…hội họa. Vị giáo sư đầu ngành về lịch sử hội họa đã nổi đóa, bắt Obama xin lỗi vì phân biệt … bằng cấp. Nhưng nói gì thì nói, Obama có lý.
Theo nghiên cứu của Pew, sinh viên lứa tuổi 25-32 khi làm việc full time (đủ thời gian) trong một năm kiếm được 17.500USD nhiều hơn đồng lứa không bằng cấp. Tuy nhiên, không phải chuyên môn nào ra đời cũng được may mắn như thế.
Nếu tính tiền học phí, ăn ở, đầu tư hàng năm 60K cho 4-5 năm học hành, ra trường không có việc, thì chắc chắn không thể bằng anh công nhân làm 15$/giờ từ lúc 18 tuổi. Chàng nào mở cái gara sửa xe, chạy quán xăng hay mở tiệm nail, nếu thành công, thì anh có bằng đại học có khi đến làm lao công cho tay không bằng cấp.
Mấy năm trước về quê, ông anh, vốn học xong phổ thông, chẳng có bằng cấp gì, hỏi, chú Cua kiếm khá đô la bên Mỹ không. Ôi giời, em chỉ đủ ăn và cho các cháu học. Thôi, chú bỏ nước Mỹ đi, về làm kế toán cho doanh nghiệp của tôi đi, tôi trả lương cao hơn Mỹ. Anh em gần nhau, có họ hàng bên cạnh, có phải vui không?
Kể vài câu chuyện này để nói lên, vào đại học có tốt hay không, không bao giờ có câu trả lời. Nó đúng với người này, nhưng sai với người kia, ăn ở lĩnh vực này, nhưng lại lõm ở chuyên môn khác. Tuyệt vời bên Nga nhưng đi xa sang Mỹ chưa chắc đã kiếm đủ nuôi thân.
PayScale, một công ty nghiên cứu về thị trường, sau khi xem xét 900 trường đại học bên Mỹ, học sinh học môn gì, ra trường hưởng lương bao nhiêu. Thêm thông tin về tiền đã đầu tư lúc học, tiền trợ cấp của tiểu bang, cuối cùng cùng họ đã tìm ra tổng kết trong 20 năm sau khi tốt nghiệp thì học ở đâu lấy lại lời, ở đâu bị lõm.
Nhiều bậc cha mẹ và con cái đã phạm sai lầm khi chọn ngành nghề, nợ chồng chất phải trả, phụ huynh đứng tên món nợ than thấu trời xanh. Hiện nay nhiều trường đã có những dự toán về kinh tế, học 4 năm chi phí bao nhiêu, và ra trường với mức lương nào thì sau bao nhiêu năm hoàn vốn.
Là cha mẹ đưa con đi học nước người, muốn con thành đạt, đúng ý thích và khả năng của chúng, thì xin các bậc cao niên nên ngồi và tính toán sao cho kinh tế và có lợi nhất cho đứa trẻ. Cửa trường đại học chỉ là một hướng đi, không phải ai cũng thành đạt và giầu có.
Đầu tư cho con lập trình trò chơi, chẳng cần sang Mỹ như anh Hà Đông vẫn thành tỷ phú trong một ngày, nếu biết lối kiếm tiền trên internet.
Con bỏ học cũng đừng quá lo, may thì như Huyền Chíp được Stanford nhận, hơn thì biết đâu thành Bill Gates hay Steve Jobs, đời chả ai nói trước được điều gì. Nếu không, chạy theo xe bus của MU cũng sang London được.
Con không vào đại học chưa chắc là thảm họa. Không tin cứ về Ninh Bình hỏi anh Xuân Trường, bạn đồng niên của chú em út, tốt nghiệp lớp 12, nhưng xây chùa Bái Đính hàng chục ngàn tỷ. Hay như anh em nhà Cua, kiếm đủ ăn, lại còn khả năng thuê TBT Cua Times làm kế toán.
Còn email hỏi, anh Cua ơi, học bên Mỹ thì trường nào là tốt nhất, rẻ nhất, ra trường xin việc dễ nhất, lương lại cao nhất, có green card hay quốc tịch Mỹ nhanh nhất, thì Obama Cua cũng chịu.
Bạn hỏi, lão Cua già hay trẻ, có vợ hai chưa, may ra có thể xem xét :)
HM. 26-4-2014
Giải thích vài ví dụ trong bảng trên.
- Fee vào Harvard khoảng >50K năm 2013, thu hồi vốn trung bình sau 20 năm khoảng 15,1%/năm
- Đại học Virginia fee một nửa nhưng thu hồi vốn trung bình 17,6%, cao hơn Harvard
- Ringling College of Art and Design – Nghệ thuật và đồ họa với giá phí trên trời 170K/năm nhưng thu hồi vốn…âm 0,5%. Các trường nghệ thuật ít có lãi :!:
- Obama nói không sai, theo tài chính dễ kiếm hơn vào con đường nghệ thuật.